A7 ~ Bùi Thị Xuân High
Chào mừng bạn đến với diễn đàn của lớp A7 - trường THPT Bùi Thị Xuân, TP. HCM.

Xin hãy Đăng nhập hoặc Đăng ký.
A7 ~ Bùi Thị Xuân High
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

A7 ~ Bùi Thị Xuân High

Forum lớp 10A7-11A8 THPT Bùi Thị Xuân năm học 2009-2012
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Chào mừng bạn đến với forum A7 ~ BTX

Share | 
 

 truyện ngắn Mắt Biển

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
tequila1402
Beginner
Beginner
tequila1402

Gold Gold : 30
Tổng số bài gửi : 138
Reputation : 3
Join date : 07/05/2010
Age : 30
Đến từ : Vampire's land

truyện ngắn Mắt Biển _
Bài gửiTiêu đề: truyện ngắn Mắt Biển   truyện ngắn Mắt Biển Icon_minitimeWed May 12, 2010 8:40 pm

Ở xóm chài tôi chơi thân với Hải nhất. Nhà tôi với nhà Hải chung vách. Hai gia đình rất thân nhau. Những đêm câu mực về sớm mà dc dịp sáng trăng, ba tôi và ba Hải khề khà trên khoang thuyền thúng vài ly rượu trắng, vài con khô mực nướng vội và những mẩu chuyện về cuộc đời miên man ko dứt.

Tôi với Hải cùng tuổi. Cả hai đều là con một, chơi chung từ dạo còn bò lung tung trong nhà nên lớn lên cũng mến tay mến chân. Chỉ có mỗi cái tội là luôn miệng gọi nhau mày tao ngọt xớt! Hồi đó chẳng biết ngượng miệng là gì!

Buổi sáng tinh mơ còn nghe hơi sương pha lẫn vị mặn của muối lành lạnh, phảng phất trong ko khí, mơn man qua làn da cũng mằn mạn nước biển, nổi gai. Ấy thế mà tôi thích. Hải cũng bảo thích. Cái gì tôi ghét Hải cũng nhăn mặt “ko ưa dc!”. Người đời bảo lòng tham con người là vô đáy. Tôi là trẻ con nhưng túi tham cũng dài tận chân trời. Bằng cớ là cái gì cũng thích, điều gì cũng thích. Chẳng biết vì tính trẻ con nó vậy, hay là tại đầu óc chưa đủ lớn để còn phân biệt lựa ra những cái gì mình ko ưa dc để liệt kê vào loại phế phẩm vứt khỏi túi tham?

Một ngày của trẻ con trôi qua có biết bao điều thú vị. cái thú đầu tiên là tỉnh dậy lúc mờ sáng, đập tay ầm ầm vào vách, réo ầm lên: “Hải ơi! Dậy đi bắt ghẹ!” và cố im lặng vài giây, nghe tiếng vặn mình răng rắc của thằng bạn trên chiếc giường ọp ẹp đặt sóng đôi với giường mình. Cái thú thứ hai bắt buộc phải kể đến là lúc hai đứa tung tăng làm thủ lĩnh cả đàn con nít đi bắt ghẹ. Những con ghẹ khôn ngoan chui rúc vào những kẹt đá lởm chởm răng cưa như san hô. Thò tay vào bắt, à ko, phải nói là tóm lấy mai và kéo ra mới đúng, ko khóe là trầy da tróc thịt như chơi.

Hải là “dũng sĩ diệt ghẹ” mà cũng phải vài lần khóc mếu vì bị càng ghẹ lỉa chỉa gai đâm rách tay, rỉ máu. Còn tôi chẳng bao giờ ngu dại thò tay cho ghẹ chích. Kéo Hải ra đây, tôi leo tọt lên mỏm đá, ngồi chồm hổm như con cóc trên đó, “chỉ tay năm ngón” coi Hải bắt ghẹ. Phải bắt thế này này; ở kia kìa, đó, có con ghẹ bự ơi là bự đó, bộ cận sao ko thấy?...

Thích nhất vẫn là những bận tắm biển, mà hầu như ngày nào cũng tắm. Vẫy vùng giữa biển bao la, mặn nồng thật chảng có gì sướng bằng. Ngâm mình dưới nước, dưới gió, dưới nắng, tất cả những thứ đó đã phủ lên thân thể tôi một vỏ bọc đen huyền, bóng min và rắn chắc cái mà sinh học gọi là lớp da. Hải cũng đen, cũng rắn chắc và khỏe khoắn, ngày càng nổi rõ những cơ bắp khỏe cuồn cuộn như đợt sóng biển. Hải bảo đấy là đặc ân của biển. Mà đã là đặc ân của ai ban cho mình thì phải biết quý. Vậy mà khi bước vào tuổi trăng tròn, tôi lại phũ phàng chối bỏ nó, sợ nó như sợ một thứ cực hình phải mang vào!

Ngày tôi vào lớp mười, xúng xính trong bộ áo dài trắng như bọt biển mẹ mới mua cho, chưa kịp vui thì đã buồn. Tôi ngắm mình trước gương: một cái cột nhà cháy dc quấn vải trắng! Tôi cởi phăng chiếc áo, liệng xuống giường. Òa khóc! Khóc nức nở như bị ai đó phạt đòn. Mẹ hốt hoảng. Hải cũng hốt hoảng ko hiểu sao tôi tấm tức. “Con ko thèm mặc áo dài. Con đen thui như vầy, bắt con mặc cái áo trắng toát đó, giống ai”. Hải bật cười: “Đen đâu mà đen, chỉ… xam xám chút thôi! Mà lo gì, con gái ở đây đứa nào chẳng đen, có phải mình Giang đâu? Cha! Lớn rồi mới biết mắc cỡ, chứ hồi đó, cứ đòi mặc áo hoa hòe hoa sói đỏ chót. Sao lúc đó ko biết chỉ là mình đen thủi nhỉ?”

Tôi còn nhớ, sau cái “sự kiện” tôi khóc một trận ra trò vì nhận ra nước da đen bóng của mình, Hải cũng đã tự động đề nghị đổi cách xưng hô. Hải bảo: “Tụi mình lớn cả rồi, cứ mày tao hoài vậy ko khá nổi!”. Chẳng để một tia suy nghĩ đắn đo nào kịp ló ra, tôi gật đầu cái rụp.

Năm tháng vùn vụt trôi. Càng lớn càng nhận ra thời gian qua nhanh đến ko ngờ. Ngẫm lại thấy tiếc cho những ngày thơ dại, cứ mong ngóng thời gian qua mau để mình vụt lớn, để làm những gì mình thích. Xóm chài bây giờ cũng đã đổi thay đến ko ngờ. Những tay thương gia trên thành phố “đánh hơi” thấy vùng biển này giàu tôm cá. Họ kéo đến xóm chài, ký hợp đồng mua một khoảng đất thành lập cảng cá làm nơi giao nhận hải sản. Những chiếc thuyền câu đến tuổi giờ dc lật úp trên bãi cát sau nhà, hưởng những ngày tháng an nhàn dưới hàng phi lao rậm gió. Nhưng tuổi già của những ngư dân ở đây ko dc thảnh thơi như thế. Thương gia trang bị thêm nhiều đoàn tàu rất to, sơn phết mặt mũi những chú kình ngư khổng lồ. Tất cả ngư dân chuyển lên làm việc trên khoang tàu rộng lớn đó. Những chuyến ra khơi dài ngày. Một tuần. Hai tuần. Ba tuần… Mỗi làn tàu cập cảng, cá biển, mực nang, tôm, cua… lúc nhúc đầy khoang. Tôi hiểu rằng xóm chài đang “phất”, điều đó cũng đồng nghĩa với việc mồ hôi ngư dân rỏ xuống biển nhiều hơn, mặn hơn… và đôi khi nó còn cả vị tanh nồng của máu, nước mắt!

Những năm cấp ba, Hải đã thuần thục công việc kéo lưới ba truyền dạy. Mùa hè, Hải hăm hở theo ba làm những cuộc hành trình dài, lênh đênh trên biển. Đánh vật với sóng, với gió, với sức nặng của những mẻ cá ăm ắp. Hải đen sạm hơn. Nhưng mỗi bận trở về, nụ cười trên môi Hải tươi hơn, mãn nguyện và kiêu hãnh.

Tranh thủ những đêm Hải về, hai đứa kéo nhau ra bãi cát, nằm bắt chéo tay lên đầu, chong mắt lên các vì sao nhấp nháy. Tôi ganh tị với Hải:

_Phải chi Giang là con trai!

_Để làm gì?

_Đi biển!

_Đi biển? Giang thích lắm à?

_Đương nhiên, yêu biển rất nhiều nữa là đằng khác!

Hải cười: ” Đi biển ko đơn giản như Giang nghĩ. Ko phải cứ thích đi là đi dc. Biển sẽ thẳng thắng từ chối những ai ko hợp với biển đấy!”.

_Nhưng nếu Giang là con trai, chắc chắn biển sẽ ko từ chối

_Vì sao?

_Vì Giang cũng sẽ khỏe mạnh như Hải, cam đảm và yêu biển như Hải

Hải đậu Đại học Hàng hải. Tôi lại vào Nhân văn, khoa báo chí. Hải trêu: “Bảo là yêu biển lắm, thế mà Giang lại vướng vào nghiệp báo. Đi nhiều, đi mải miết, rồi có lúc Giang sẽ quên biển mất!”. Tôi hồn nhiên phân trần: “Ko đâu! Chảng nơi nào đẹp bằng quê hương. Hơn nữa, quê hương mình có biển, Giang sẽ chảng thế nào quên dc!”. Hải lặng lẽ ko nói gì, bỏ tôi ngồi lại một mình trên bãi vắng. Hải bơi ra những ghềnh đá to ngoài xa. Bóng Hải mờ dần, mờ nhạt dần… Nhỏ nhoi nhưng ko yếu mềm. Cứng rắn và dẻo dai đến lạ lùng. Tôi đứng bắt tay làm loa, gió biển ập vào thổi tung làn tóc rối, mát lạnh cả da thịt:
- Hải ơi! Về đi!
Hải bơi về. Cát li ti trên mái tóc lòa xòa nước biển. Hải cười. Nụ cười thật ấm.
- Quà của biển đây!

Đêm ko trăng. Những đêm cuối cùng của mùa hạ còn sót lại hình như ít đêm nào có trăng. Tôi ngồi nhìn mồ hôi rịn trên trán Hải. Lửa bập bùng cháy. Nồi ghẹ luộc phả hơi thơm đậm đà. Ghẹ chấm muối tiêu chanh ăn một lần nhớ biển. Ăn hai lần yêu biển. Ăn ba lần muốn sống trọn đời với biển. Tôi đã ăn ko biết bao nhiêu lần. Vậy mà Hải vẫn đãi tôi độc món ấy trước khi tôi vào thành phố nhập học. Tôi hỏi: “Bộ Hải sợ Giang đi xa mất chất à?”. Hải lém lỉnh: “Đâu có! Tại Hải sợ lên thành phố sẽ ko có ai luộc ghẹ cho Giang ăn nữa”.

Vào giảng đường, tôi lẩn thẩn như những con sóng xô vào bờ rồi lại dội ra biển rộng. Bạn thành phố cười bảo: “Giang nó là cháu đích tôn của Lạc Long Quân đấy!”. Tôi cười: “Biển mặn nhưng những gì của biển cũng đều ngọt cả”. Hải bảo vậy. Tôi cũng thuôc về biển. Tôi ko phải con ghẹ, con cua, con tôm, con cá… Nhưng có lẽ tấm lòng tôi cũng ngọt ngào ko kém!

Những đêm nằm giường tầng ký túc xá mới biết thế nào là nhớ.

Nỗi nhớ cứ chênh chao, ghì chặt lấy tâm hồn.

Bất chợt, giọt nước mắt mằn mặn rơi xuống môi, mới hay là mình nhờ biển da diết.

...................................Nhớ cháy lòng!

Hải dặn khi nào muốn nghe tiếng sóng, hãy úp hai bàn tay vào tai. Tôi làm thử. Ầm ầm…Ù, ù…Đúng là tiếng của biển, của sóng xô bờ. Tôi cứ úp mãi như thế. Ầm ầm… Ù ù…

- Giang có mơ ước gì ko?


- Có chứ! Sống trên đời ai lại chảng có ước mơ. Nhất là khi người ta trẻ.


- Nói gì cho Hải biết đi. Mơ ước của Giang là gì?.


- Giang ước gì mình được làm cánh hải âu. Có khi bay lượn giữa trời lộng gió, đêm những điềm lành đến cho ghe thuyền đánh cá.


- Hải lại muốn mình như ngọn hải đăng kia. Ngàn đời thắm sáng, rọi đường, định hướng cho ghe thuyền về bến an toàn.


Đêm nay sao giăng đầy trời. Triệu triệu vì tinh tú đua nhau nở trắng cả khoảng ko bàng bạc.


Đâu là ngôi sao của Hải?

Đâu là ngôi sao của tôi?


Đêm nay biển lặng. Sau những cơn thịnh nộ cuồng phong, biển đã kiệt sức nên xuôi xị, nhũn nhão như thế. Bình yên! Giá như biển cứ bình yên như thế này mãi thì hay!

Bảng lảng những gợn mây trăng trắng giữa trời. Ko trăng nên mọi thứ cứ lờ mờ, ko rõ dạng hình. Nhưng nỗi đau của tôi thì khác. Nó hiển hiện rõ ràng trước mắt tôi. Lớn hơn cả biển!

Mùa hè.

Tôi về chỉ để hay một cái tin mà mình ko hề trông đợi.

Hải về trước tôi một tuần. Chuyến ra khơi của ghe lớn có Hải đã vĩnh viễn chìm vào biển mặn trong một cơn giông.

Vậy là tôi đã xa Hải. Xa mãi mãi…

Biển bao la nhưng chưa biết bao dung. Biển cho đi tất cả rồi cũng đòi lại tất cả. Nỡ lòng nào biển lại cướp mất người bạn thân duy nhất của tôi?

Hải ơi! Có lẽ bạn cũng mãn nguyện rồi phải ko? Chúng ta thuộc về biển. Mãi mãi thuộc về biển…

Ngọn hải đăng ngoài xa quét một vệt dài trước biển. Có phải Hải đấy ko? Mà sao mắt biển lại sáng ấm và trải rộng yên bình đến thế?...
Về Đầu Trang Go down
http://5giay.vn/showthread.php?p=41042137#post41042137
evilsoldier

GFX Designer
GFX Designer
evilsoldier

Gold Gold : 1040
Tổng số bài gửi : 636
Reputation : 7
Join date : 06/05/2010
Age : 29
Đến từ : Sai Town

truyện ngắn Mắt Biển _
Bài gửiTiêu đề: Re: truyện ngắn Mắt Biển   truyện ngắn Mắt Biển Icon_minitimeFri May 14, 2010 9:29 pm

nguồn ở đâu vậy bạn
Về Đầu Trang Go down
tequila1402
Beginner
Beginner
tequila1402

Gold Gold : 30
Tổng số bài gửi : 138
Reputation : 3
Join date : 07/05/2010
Age : 30
Đến từ : Vampire's land

truyện ngắn Mắt Biển _
Bài gửiTiêu đề: Re: truyện ngắn Mắt Biển   truyện ngắn Mắt Biển Icon_minitimeSun May 16, 2010 11:53 am

con đánh lên đó pa,tao up lên blog trước sau đó copy qua đây=.=!!!đánh mệt thấy pà,đừng nói nghi ngờ tao chép của ai đi nha,tui đọc sách rùi thấy hay nên up lên đó
Về Đầu Trang Go down
http://5giay.vn/showthread.php?p=41042137#post41042137
Et3rnal L1ght

Administrator
Administrator
Et3rnal L1ght

Gold Gold : uncounted
Tổng số bài gửi : 360
Reputation : 13
Join date : 28/04/2010
Age : 30
Đến từ : HCM City

truyện ngắn Mắt Biển _
Bài gửiTiêu đề: Re: truyện ngắn Mắt Biển   truyện ngắn Mắt Biển Icon_minitimeSun May 16, 2010 11:57 am

Nếu thế thì cho cái tên tác giả với :D
Về Đầu Trang Go down
https://a7btx.forumvi.com
mike358015

Super Moderator
Super Moderator
avatar

Gold Gold : uncounted
Tổng số bài gửi : 537
Reputation : 18
Join date : 05/05/2010
Age : 29
Đến từ : Hồ Chí Minh

truyện ngắn Mắt Biển _
Bài gửiTiêu đề: Re: truyện ngắn Mắt Biển   truyện ngắn Mắt Biển Icon_minitimeSun May 16, 2010 12:30 pm

Truyện này mình tìm thấy trên mạng, bạn đánh lên chi cho mắc công thế :|

http://my.opera.com/anhnokia/blog/show.dml/848861

theo đó thì đây là truyện của Trần Huyền Trang
Về Đầu Trang Go down
tequila1402
Beginner
Beginner
tequila1402

Gold Gold : 30
Tổng số bài gửi : 138
Reputation : 3
Join date : 07/05/2010
Age : 30
Đến từ : Vampire's land

truyện ngắn Mắt Biển _
Bài gửiTiêu đề: Re: truyện ngắn Mắt Biển   truyện ngắn Mắt Biển Icon_minitimeSun May 16, 2010 4:46 pm

=.=!!
ặc tui đâu có bik,ko tin tui có lưu lại bài tui đánh trong USB đó,hồi trước kiếm quài hem thấy nên quê đánh lun,mún nghĩ sao thì nghĩ,nhưng Trần Huyền trang là đúng rùi.Tui có 1 quyển sách có bài mắt biển tuyển tập toàn bộ truyện ngắn Trần Huyền Trang cực hay,thjx thì thứ 2 Vi mang cho mượn,với lại mấy bạn tìm truyện này add lên nà,gọi laa2 siêu phẩm của Trần Huyền Trang mà Vi từng đọc qua: "Nếu thiên đường có trạm điện thoại..." hay nhìu khi bị đổi tên là trạm điện thoại thiên đường nữa. :D

Có "bắt bẻ" gì con nữa ko đó? T.T
Về Đầu Trang Go down
http://5giay.vn/showthread.php?p=41042137#post41042137
mike358015

Super Moderator
Super Moderator
avatar

Gold Gold : uncounted
Tổng số bài gửi : 537
Reputation : 18
Join date : 05/05/2010
Age : 29
Đến từ : Hồ Chí Minh

truyện ngắn Mắt Biển _
Bài gửiTiêu đề: Re: truyện ngắn Mắt Biển   truyện ngắn Mắt Biển Icon_minitimeSun May 16, 2010 5:04 pm

bạn mang bộ cờ cho mình chơi ké là được rồi laughing1
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




truyện ngắn Mắt Biển _
Bài gửiTiêu đề: Re: truyện ngắn Mắt Biển   truyện ngắn Mắt Biển Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 

truyện ngắn Mắt Biển

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
A7 ~ Bùi Thị Xuân High :: Góc học tập :: Các môn xã hội-